Tiểu Thuyết Hồ Anh Thái - Tập 2: Trong Sương Hồng Hiện Ra, Người Đàn Bà Trên Đảo
(Hết hàng)
HỒ ANH THÁI(Tác giả) Thể loại: Văn học ISBN: 129452 Xuất bản: 4/2005 Trọng lượng: 660 gr NXB: Phụ nữ Số trang: 460 Trang-Kích thước 14,5x20,5 Giá bán: 55,000 đ |
|
Tác phẩm của nhà văn Hồ Anh Thái đã được dịch ra nhiều thứ tiếng, được giới thiệu ở nhiều nước, trong số đó có hai tiểu thuyết gây được dư luận nồng nhiệt trong bạn đọc nước ngoài và trên những tờ báo có uy tín như Thời báo New York, Bưu báo Washington,Thời báo Los Angeles, Tuần báo Nhà xuất bản... Đó là tiểu thuyết Trong Sương Hồng Hiện Ra, và Người Đàn Bà Trên Đảo. "...Cái tin cô Luyến mang bầu nhanh chóng bay về lâm trường bộ. Không tìm được đồng minh ở giám đốc, thậm chí còn bị giám đốc đẩy việc, cho phép toàn quyền xử lý, ông Quản - phó giám đốc - tức tốc gặp bà trưởng ban nữ công và cậu bí thư đoàn. Cậu bí thư đang tuổi thanh niên, thường đỏ mặt mỗi khi nhắc đến vấn đề phụ nữ (có cuộc họp đoàn nào mà anh ta không đỏ mặt, vì đoàn viên hầu hết là con gái). Cho nên vừa thoáng thấy ông Quản hầm hầm đi tới, anh ta đã hiểu chuyện gì, liền đùn đẩy cô phó bí thư ra tiếp, rồi lót ra cửa sau. Cô Hào - phó bí thư - lâu nay vẫn muốn chứng minh sự hơn hẳn của mình so với anh chàng bí thư yếm thế, nên tán thành cuộc họp kiểm điểm Luyến do ông Quản gợi ý. Ông Quản gay gắt với Hào và bà Điệp, trưởng ban nữ công: - Tôi dám chắc đến chín mươi chín phần trăm là cô Luyến chửa với tay Viễn. Tay Viễn tôi biết quá đi, tính tình cà lơ như thế, lại sống giữa một đám con gái hơ hớ, làm sao không ngứa ngáy? - Ông ta sượng sùng dừng lại mấy giây vì biết mình quá lời - Các vị bảo còn ai vào đấy được nào? Phía tây là biển, xung quanh là rừng cấm, họa chăng chỉ có phi công nhảy dù xuống "tranh thủ" một đêm, rồi tếch lên trời? Không đâu, tôi thề có ngọn đèn, rằng thủ phạm chỉ là tay Viễn mà thôi..." Trích đoạn trong Người Đàn Bà Trên Đảo". Xin trân trọng giới thiệu. |
Tiếng Thở Dài Qua Rừng Kim Tước (Tập Truyện Ngắn - Hồ Anh Thái) HỒ ANH THÁI(Tác giả) Sáng ra, lốc tan. Ravi vào tận trong làng rồi mới nhớ ra cái điều đáng lẽ phải nhớ lúc ban đêm khi mũi anh bị vờn đuổi trên gương mặt của người đàn bà nọ. Anh vội vã quay lại chân đồi với Nilam, đó đích thực là Nilam rồi. Túp lều đã tan hoang. Anh chạy lên đồi, lao qua những gốc cây kim tước gẫy gập, các cô trinh nữ giờ xõa tóc vàng nằm ngổn ngang không than thở. Cuối cùng anh tìm được Nilam ... |