Dư Hoan (Tiểu Thuyết)
(Hết hàng)
Lưu Du (Tác giả), Trần Thị Phương Thu (Dịch) Thể loại: Văn học ISBN: 181282 Xuất bản: 6/2008 Trọng lượng: 420 gr NXB: Văn học Số trang: 420 trang - Khổ: 13x20,5 cm Giá bán: 59,000 đ |
|
"...Đúng lúc này hai người đều chợt cảm thấy lúng túng. Họ đều đi một mình, mà không hẹn hò đối phương. Anh ta thà đi một mình chứ không hẹn mình. Như Ý cảm thấy trong đầu có cái gì đó đang vỡ ra. Ý nghĩ đó bóp nghẹt trái tim cô, làm cô đau đớn. Thực ra cô cũng muốn gọi điện hẹn anh. Nhưng cô lại quá kiêu hãnh, "Thật không thể nuốt trôi cục tức này được". Lần trước sửa bài luận, Nhất Bình đã không trả lời email của cô, cô cứ nghĩ là tức không chịu được. Mình đã đánh một trái bóng sang rồi, nhưng anh ta không bắt. Vậy bây giờ đến lượt anh ta mở lời trước mới phải. Đằng nào nếu anh ta không chủ động gọi cho mình trước, mình cũng chẳng cần anh ta nữa. Trong lòng mình thì luôn canh cánh, nhưng anh ta thì sao? Sao anh ta không gọi cho mình? Anh ta thừa biết là mình thích xem kịch nói, anh ta biết thừa rằng nếu anh ta gọi cho mình, mình nhất định sẽ đồng ý. Nhưng anh ta chẳng gọi cho mình. Bây giờ họ gặp nhau ở đây, như hai người đang yêu bắt gặp quả tang đối phương đi với người khác. Tình nhân của cô là sự kiêu hãnh, còn tình nhân của anh là sự "càng kiêu hãnh". - Sao em không gọi điện thoại cho anh? Em biết anh lúc nào cũng sẵn sàng tháp tùng quí tiểu thư. - Nhất Bình giả vờ. - Vậy sao anh không gọi điện cho em? - Em đang ở hàng top, anh không hẹn trước cả tháng, sao dám mạo muội đột xuất gọi điện hẹn em được? - Bỏ cái kiểu ấy đi! Có phải anh đang đi với một "chân dài" không? Giấu ở đâu rồi? Ôi, thế là hết. Anh ta thậm chí đã đoán được ngay mình đến đây một mình. Như Ý không sợ sự cô đơn, nhưng cô không muốn người khác biết mình đang cô đơn, đặc biết là Nhất Bình..." Trích đoạn trong "Dư hoan". Xin trân trọng giới thiệu cùng các bạn. |