Tọa Độ Tình Yêu (Tập Truyện Mini)
(Hết hàng)
Tác giả: Nhiều Tác Giả Thể loại: Văn học ISBN: 200092 Xuất bản: 8/2006 Trọng lượng: 330 gr NXB: Hội Nhà Văn Số trang: 372 trang, khổ 14x14 cm Giá bán: 39,000 đ |
|
Trích 1 truyện trong tập truyện: Tình Yêu Vô Tận Chuông bất chợt reo vang. Đã nửa đêm, ở đâu ra người khách không mời này nhỉ? Khoác chiếc áo ngủ dầy ấm, tôi tắt ti vi, mở cửa ra. Khách đứng ngoài cửa khiến tôi giật mình. Đó là cô bạn Thanh Thanh rất thân của tôi cùng chồng là Hà Minh. Bất kể ngọn gió nào đã đưa họ đến, chúng tôi như quên tất cả, ôm chầm lấy nhau, ríu rít nói cười một trận. Ba người cùng đổ vật xuống xô pha rồi tíu tít huyên thuyên như thủa nào. Ba chúng tôi đã từng có những ngày vui sướng hồi trẻ cùng học với nhau và cùng yêu nhau. Ồ, tôi muốn nói Thanh Thanh và Hà Minh yêu nhau. Sau đó họ cưới nhau, rồi thêm hai đứa trẻ đáng yêu. Họ thật là một gia đình hạnh phúc mà tôi ao ước. Còn tôi, tôi học tiếp ở một nơi rất xa là Tôrôntô. Học xong đi làm, thoáng cái đã năm sáu năm. - Thời gian trôi nhanh thật – tôi cảm thán. - Tình người còn biến đổi rất nhiều ấy chứ - Hà Minh than thở. - Làm sao? Biến đổi như thế nào? – Tôi chuyển cho họ hai non nước uống – Vui vẻ hơn, hạnh phúc hơn chứ? - Chỉ tiếc rằng sau khi vui vẻ hạnh phúc thì bọn mình đã đồng ý ly hôn – Thanh Thanh cưới buồn. - Các cậu không đùa đấy chứ? – Tôi ngớ người. - Chỉ vì hiểu nhau quá rõ nên phải chia tay – Hà Minh lắc đầu – Nhưng chúng mình vẫn quan tâm đến nhau. - Đùa à? – Tôi kêu lên – Triết lý cái kiểu quái gì thế? Từ bạn bè thành vợ chồng, rồi lại từ vợ chồng thành bạn bè. Đừng có bảo thế là tuần hoàn đấy nhé! Các cậu đi du lịch đến đây để kỷ niệm ngày ly hôn chắc? - Gần như vậy đấy! – Hà Minh bộc bạch – Các con tớ không biết chuyện này – Chúng cứ đòi đến Tôrôntô để xem thác nước lớn nhất thế giới. - Thế các cậu định liền làm cuộc du lịch để kỷ niệm ngày chia tay? – Tôi cười nhạt. - Đừng cưới như thế. Bọn mình cũng nghĩ chán rồi – Thanh Thanh thở dài – Miễn cưỡng sống với nhau, mệt quá! - Nửa đêm các cậu tới đây chỉ để báo tin đó thôi sao? - Còn một lời thỉnh cầu nữa: ngày mai cậu đưa chúng tớ đi xem thác Niagala. - Cảnh thác sẽ làm chứng cho cuộc chia tay của các cậu! - Đừng dằn vặt chúng mình nữa!- Thanh Thanh lắc đầu – Ngàn dặm đến đây chỉ để tâm nguyện của bọn trẻ được thỏa mãn. Chúng nó vừa học xong bài về thác nước. - Bọn trẻ sắp sửa chẳng có nhà để về, cần quái gì đến thác nước. - Cậu làm sao thế?- Thanh Thanh kêu lên. Cậu có chịu đưa bọn mình đến thác nước không thì bảo! - Đương nhiên sẽ đưa các cậu đi chứ!- Tôi gật đầu – Không nể mặt các cậu cũng phải nể mặt bọn trẻ! - Về chuyện ly hôn ấy mà, tạm thời dừng để bọn trẻ biết đấy nhé!- Hà Minh căn dặn. - Để chúng được hưởng ngày nghỉ vui vẻ cuối cùng chứ gì? Hai vợ chồng buồn khi nghe tôi hỏi vậy. Ngày hôm sau tôi lái xe đến khách sạn nơi họ ở, đón cả nhà họ gồm bốn người lên xe vào lúc chín giờ sáng. Hai đứa trẻ vui cười nhẩy nhót, chúng không hề biết cuộc sống vui vẻ như ngày hôm nay của chúng tôi sắp sửa đổ ập xuống? Tôi dừng xe trên bãi đổ gần thác nước. Không phải dịp nghỉ hè nên người đến đây chơi không đông, bọn trẻ chạy nhảy bên lan can sát vây quanh thác nước, còn tôi lẳng lặng theo chân đôi vợ chồng sắp sửa chia tay này. - Cô ơi!- Có tiếng người đi bên tôi gọi. Tôi ngẩng lên thấy đó là một chàng trai cao lớn, trên tay là chiếc máy ảnh kiểu chụp lấy ngay. Anh chàng mỉm cười nói: - Chụp hộ tôi một kiểu, được không? Tôi đi có một mình. Anh chàng cười rạng rỡ - Tôi đến bên thác nước, cô chụp hộ tôi với cảnh thác nước tuôn chảy nhé – Anh chàng chỉ tay phía xa rồi khoay tròn một vòng – Cám ơn cô. Tôi đỡ lấy chiếc máy ảnh, sánh vai cùng anh đi mấy bước. Anh chọn một góc độ thích hợp, chỉ cho tôi, sau đó vẫy tay rồi đi. Nhưng chỉ được vài bước, anh chàng đã quay trở lại, đưa cho tôi một phong bì lớn: - Cô giữ hộ tôi một lát. - Chẳng biết tôi có đồng ý hay không, anh chàng đã quay người đi về phía thác nước. Anh chàng có ngoại hình dễ ưa, ăn nói lịch sự, đối với người mới quen mà thân mật tin cậy như đối với bạn cũ. - Chụp đèn vào nhé! – Anh chàng quay lại vẫy tay bảo tôi. Nắng đổ tràn trên người anh khiến tôi lóa cả mắt . Tôi bước đến bên lan can sắt uốn mình hoa rất đẹp, thác nước từ phía dưới Mỹ đổ qua, chảy thẳng xuống thung lũng phía bên Canada. Vẻ tráng lệ của ngọn thác khiến nơi đây trở thành một trong bảy cảnh đẹp của thế giới. Người thanh niên đi đã xa, tôi dựa mình vào lan can chờ hiệu lệnh của anh. Cuối cùng anh dừng bước, ra dấu tay cho tôi. Tôi đưa máy ảnh lên chiều thẳng vào anh. Máy ảnh giương trên mắt tôi phút rồi phút nữa nhưng anh chàng vẫn chưa chọn xong chỗ đứng khiến mắt tôi mỏi rời. Tôi bỏ máy ảnh xuống, từ xa nhìn anh. Anh huơ tay cho tôi, đồng thời ném về phía tôi một nụ cười rạng rỡ, một nụ cười đầy ánh nắng. Tôi giơ máy ảnh lên nhưng chưa kịp bấm thì từ phía đó vang lên những tiếng kêu thất thanh. Tôi bỏ máy ảnh ra để nhìn anh chàng, nhưng anh không còn đứng ở chỗ đó nữa. Chỗ anh vừa đứng chỉ còn lại một khoảng trống không, người xung quanh đang cúi mình trên lan can để nhìn xuống dưới. Thác nước đổ dồn dập, rú rít ào ào, cả trăm năm nay, ngày nào cũng như ngày nào. Chuyện gì thế nhỉ. Tôi ngớ người ra. - Cậu ấy nhảy xuống rồi, nhảy xuống rồi!- Thanh Thanh lắp bắp, mắt đã nhòa lệ - Nhảy xuống rồi... Tôi đứng chết lặng. Một thanh niên hớn hở vui tươi sao bỗng dưng lại quyết định trở về thiên nhiên rộng lớn? Tại sao vậy? Thanh Thanh vẫn sụt sùi, bên cạnh cô nhiều người cũng kêu khóc. Nhân viên bảo vệ chạy cuống quýt tìm cách cứu. - Anh ấy nguy rồi ư? Không thể thế được, tôi lầm bẩm. - Xem anh ta để lại cái gì nào? – Hà Minh nhắc. Tôi treo máy ảnh của anh ta lên vai, lấy chiếc phong bì ra. Phong bì không dán kín, miệng phong bì đề: “ Hỡi bạn, hãy mở ra “. “ Bạn ơi, xin cảm ơn bạn đã giúp tôi. Ngày này năm ngoái, vợ tôi bị ngã xuống nước ở chỗ này. Một năm qua tôi sống rất buồn, rất đau khổ. Hôm nay tôi đến thăm cô ấy và quyết định đi tìm cô ấy. Được ở bên nhau thì dù trời hay dưới đất đều hạnh phúc như nhau. Bạn hãy bỏ tấm ảnh chụp vào đây và hãy thả phong bì này xuống nước. Tôi và vợ tôi sẽ rất cảm ơn bạn. Tôi muốn nói với bạn. Những ngày không có tình yêu là những ngày khổ nhất. Hãy trân trọng bạn mình, bạn nhé!” Xem xong thư, Thanh Thanh gục lên vai Hà Minh nức nở. Hà Minh gì chặt lấy vợ, nhẹ nhàng nói: - Cần trân trọng, thật đấy, cần trân trọng. Chúng mình về nhà thôi. Đến lúc phải trở về rồi! Ôm vợ bằng cả hai tay, Hà Minh cảm động dìu vợ trở lại con đường vừa đi. Họ về nhà thật đấy! Hai đứa trẻ không hề biết, mãi mãi cũng không hề biết, gia đình êm ấm của chúng suýt nữa thì tan vỡ. Tôi tin anh thanh niên sẽ thoát được hiểm nghèo vi tôi chưa kịp chụp ảnh anh nên chẳng bao giờ ảnh anh bị bỏ xuống dòng thác cả. Lương Phong (Trung Quốc) Phạm Tú Châu dịch Xin giới thiệu cùng các bạn. |
Sự Nhầm Lẫn (Tuyển Tập Truyện Ngắn) ĐÀM LAN (Tác giả) "Sự Nhầm Lẫn" gồm những truyện ngắn sau:Sự nhầm lẫnKhông phải là hoaVầng trăng ngày ấyCâu chuyện nhỏCuộc điện thoại bất ngờGiấc mơ đổi đờiGió chiều thênh thangXưa ơiRa đàoCây khôĐập pháMuộn màngNợ nầnXin trân trọng giới thiệu cùng các ... |
HOT Và 15 Truyện Ngắn Tình Yêu Tác giả: Tạ Quốc Lâm "HOT Và 15 Truyện Ngắn Tình Yêu" là tập truyện ngắn gồm các truyện:1. HOT2. Gặt bão3. Loài bướm đêm4. Một cái chết5. Thói hồng nhan6. Tình yêu thuyền chài7. Chuyện tình ma nữ8. Ước mơ từ đồi chim sẻ9. Trăng sáng bờ đê10. Lên giường11. Trốn khỏi thiên đường12. Qua cầu mới hay13. Nợ má đào14. Oh! Net-Love15. Hoa cải về trời16. Hương quêXin giới thiệu bạn tìm ... |
Người Em Gái Nhỏ Xinh (Tập Truyện Ngắn) Nhiều tác giả. Tố Lan (Tuyển chọn và dịch) Cuốn sách gồm các truyện ngắn của các tác giả Trung Quốc:1. Mạng kết bạn tử thần (Lâm An)2. Lỡ lầm (Băng Băng)3. Hoa hồng xanh (Thúy Thúy)4. Hoa Bách hợp (Tịnh Thủy)5. Duyên tiền định (Lý Cương)6. Búp bê mồ côi (Bằng Á)7. Một tấm chân tình (Tử Quỳnh)8. Nước mắt Thiên sứ (Ngô Quang)9. Hai chiếc lá trái mùa (Thủy Biên)10. Cây gạo vẫn lặng yên như thế (Ngô Du)11. Thiên đường tình yêu (Đại Thạch)12. ... |