THƠ TÌNH VỚI SÀI GÒN
(Hết hàng)
Tác giả: Ngô Thị Hạnh Thể loại: Thơ - Bình thơ - Nghiên cứu - Tiểu luận - Phê bình văn học ISBN: 2010705034659 Xuất bản: 3/2014 Trọng lượng: 120 gr NXB: Thanh Niên Số trang: 108 trang - khổ: 16x18 cm Giá bìa: Giá bán: 40,000 đ |
|
Đây là tập thứ tư sau các tập: Vang vọng, Rơi ngược, Nắng từ những ngón chân của Ngô Thị Hạnh. Ở tập này như tên gọi của nó "Thơ tình với Sài Gòn" của một phụ nữ sinh quán ở Hưng Yên, lớn lên ở Tây Ninh lại có một ám ảnh thường trực về Sài Gòn, không chỉ ám ảnh về đáy chữ mà còn ám ảnh về tâm cảm, ngay cả nơi chốn địa điểm ghi ở cuối bài thơ: Kí Con, Nhiêu Lộc Thị Nghè, Công viên Tao Đàn, Hẻm 47, cà phê AQ, đường Trần Quang Diệu, phường Cô Giang; cũng ám ảnh tình yêu khôn nguôi với Sài Gòn, yêu thành phố này ghê gớm lắm mới bày tỏ như thế, trong dòng máu quê hương đang chảy một dòng máu đô thị: "thời gian chẳng là gì khi phố nồng nàn như buổi sáng ắp yêu thương..." (Buổi sáng Sài Gòn) Bởi "Sài Gòn thương em từ khi còn bé" (Tỏ tình với Sài Gòn) Nên em "Khát khao mê đắm Sài Gòn..." (Một ngày của phố) Thơ của Hạnh đơn giản, dễ hiểu dễ cảm nhận, câu chữ đi thẳng vào góc nhìn của người đọc, không cần suy nghĩ nhiều: Bạn cứ hát những câu nào bạn thích cứ nói về những phố vắng phố đông những nhạc sến nhạc sang nhạc vàng nhạc đỏ cả Sài Thành ngây ngất chẳng liên quan Dăm ba đứa dù điên khùng đến mấy vẫn có kẻ tay cầm, vẫn có đứa cầm tay... (Hẻm 47, Chiều. Bạn Sài Gòn) Tình yêu trong thơ Ngô Thị Hạnh giống như bản thân tác giả: dịu dàng, đằm thắm, không lên gân, say tựa như rượu vang nhẹ; ngay cả khi chấn động trong tình yêu ngôn ngữ của Hạnh Ngộ cũng không mang dáng vẻ của bạo liệt. Trong tập thơ trước "Nắng từ những ngón chân", "dữ" lắm cũng chỉ: "tự ngắm tâm mình nát thương đau" (Khỏa thân tâm trạng) Hay: "Anh buồn em tàn phai hồn nhiên vì khói thuốc khói thuốc màu xám cộng ăn mặc đổi thay bằng em thay đổi? (Gương mặt chẳng nói được gì) Như chủ đề tập thơ về thơ tình, ngoài quay quắt về tình yêu anh và em, tình yêu thiêng liêng với quê hương, tình yêu vô bờ với cha mẹ, qui chiếu tình yêu Sài Gòn với song thân nghĩ về tình yêu với các con: "Mẹ nhớ Sài Gòn vì con ở đó Cha yêu Sài Gòn vì xấp nhỏ khát khao" ........... "Khét mùi tóc mẹ khắc khoải đợi chờ" (Chộn rộn) Thơ Ngô Thị Hạnh trong trẻo hồn nhiên (ngay cả đau khổ cũng hồn nhiên, hay là nàng giấu đi sự đau khổ, nàng lanh quanh ở cửa chùa cửa thiền cũng là một cách tịnh tâm); trung thành với chính quỹ đạo của mình, con chim sẻ không đi trệch đường tròn sẵn đó. Hạnh không làm khác hay không dám làm khác con đường đã chọn, vẫn đứng ở vị trí như vậy, không dám mạo hiểm tiến hóa đến cái Khác? Tập "Thơ tình với Sài Gòn" được trang bị một tập hợp tên tuổi như: Đỗ Hồng Ngọc, Võ Công Liêm, Inrasara, Lê Vũ, Nguyễn Đức Thiện, Trần Hữu Dũng, Linh Phương, Hoài Hương, Nguyễn Thị Ngọc Trâm, Hàn Quốc Vũ. Có cần nhiều đến mười người như thế chăng? Hay là tập thơ chỉ 40 bài nên cần tăng cường thêm bề dày cuốn sách? Không biết tác giả có thấy được với số lượng hùng hậu như thế sẽ giảm sự chú ý cho thơ. Phải chăng thơ của mình để chính thơ lên tiếng nói. Trân trọng giới thiệu. |