Thợ Xăm Mình
(Hết hàng)
Tác giả: Tạ Hồng. Biên dịch: Dạ Nguyệt Thể loại: Văn học ISBN: 209971 Xuất bản: 11/2009 Trọng lượng: 370 gr NXB: Thanh Niên Số trang: 360 trang, kích thước 13x20,5 cm Giá bán: 62,000 đ |
|
Dương Vũ, một thanh niên thành thị có cuộc sống hết sức bình thường chán nản, một lần tình cờ đã quen biết và yêu nữ cảnh sát Chu Nhan. Chu Nhan, một cô gái xinh đẹp có khuynh hướng ngược đãi bản thân nghiêm trọng, chỉ có sự ngược đãi mới khiến cô đạt được khoái cảm trong chuyện nam nữ. Để cứu với tình yêu của chính mình, Dương Vũ đã "kết duyên" với nghệ thuật xăm mình và trở thành thợ xăm mình xuất sắc nhất thành phố. Cũng từ đó, "bệnh" của Chu Nhan không chữa mà tự khỏi, tình yêu của họ cũng đến độ viên mãn. Tác phẩm lột tả một cách độc đáo và sáng tạo một trong những nghề nghiệp thần bí và thời thượng nhất hiện nay: xăm mình. Xin giới thiệu bạn tìm đọc. |
Dương Vũ yêu cô cảnh sát xinh đẹp Chu Nhan, nâng niu, gìn giữ cô vậy mà cô lại đam mê hành hạ thể xác, sự đớn đau càng nhiều, khoái cảm trong cô càng tăng. Từ tình yêu dành cho Chu Nhan, Dương Vũ quyết định tìm hiểu về nghệ thuật xăm mình.
“Một câu chuyện tình mang màu sắc truyền kỳ, có cả yêu thương và đau đớn, có cả thù hận và thỏa hiệp, phẫn nộ và thương hại, oán giận và khuất phục, bất lực và tự trách”.
"Thợ xăm mình" kể về cuộc đời Dương Vũ, một chàng trai bình thường sống tại thành thị. Anh kết hôn với Vương Nguyệt nhưng không hạnh phúc và đang chờ để ly hôn. Cuộc sống của anh là chuỗi ngày dài chán nản nối tiếp nhau. Vừa mới mất việc, người vợ cũ luôn toan tính đeo bám, làm phiền, anh buông xuôi tất cả, sống thờ ơ, vô định, không có mục đích, không có cả niềm tin. Cho đến một ngày anh gặp Chu Nhan…
Chu Nhan là một cô cảnh sát xinh đẹp: “Nàng ngồi nghiêng nghiêng bên cửa sổ, tạo thành một góc chín mươi độ với tôi, tóc nàng không phải màu đen, có thể đã nhuộm, mái tóc màu da cam, chải hất ra phía sau, buộc thành đuôi ngựa, như thế gương mặt thanh tú của nàng lộ hẳn ra, làm tôi không khỏi thầm thở dài vì ngưỡng mộ” nhưng lại có một tuổi thơ không êm ả. Khi còn nhỏ, bố thường hay đánh cô cho đến khi cô “si mê cảm giác đau đớn”. Từ đó, cô có khuynh hướng ngược đãi bản thân nghiêm trọng, chỉ có sự ngược đãi mới khiến cô hưởng thụ được khoái cảm của chuyện nam nữ. Cô dường như tuyệt vọng với căn bệnh này cho đến khi Dương Vũ đi ngang qua cuộc đời cô…
Số phận sắp xếp cuộc gặp gỡ của họ tình cờ, tự nhiên như bao cuộc tao ngộ khác. Nhưng rồi sau giây phút đó, cuộc đời cả hai đã thay đổi, họ đến với nhau, làm chỗ dựa cho nhau để cùng vượt qua những ngáng trái, khó khăn của cuộc sống.
Do một lần tức giận, Dương Vũ đánh vợ cũ và sau lần đó anh thấy rất hối hận, tự hứa với lòng mình không bao giờ đánh người nữa. Anh yêu Chu Nhan, nâng niu, gìn giữ cô như một tấm pha lê mỏng manh, dễ vỡ. Vậy mà cô lại đam mê hành hạ thể xác, sự đớn đau càng nhiều, khoái cảm trong cô càng tăng. Khi mới phát hiện ra bí mật này của Chu Nhan, Dương Vũ thấy cảm thương, xót xa cho cô vì những đớn đau cô phải chịu đựng để có cảm xúc ân ái với anh. Tình yêu dành cho cô cùng sự đam mê nghệ thuật, Dương Vũ quyết định tìm hiểu về nghệ thuật xăm mình và quyết tâm trở thành một nghệ nhân xuất sắc.
Dương Vũ từng bước học hỏi, trau dồi với môn nghệ thuật phức tạp này. Lớp học vẽ của cô giáo Từ đã đánh thức những ngón tay tài ba vốn bị bỏ quên lâu ngày của anh rồi đến khi những bức vẽ có hồn, tập xăm trên da lợn, chân giò... anh dần tiến đến thành công.
“Lúc đi trên phố, nếu bạn để ý thấy một anh chàng hay một cô gái nào đấy, anh ta hoặc cô ta, trên cánh tay, ở mắt cá chân, hoặc phần lưng lộ ra, có hình thanh long vờn mây, mãnh hổ gầm rống, bươm bướm rực rỡ sắc màu, đóa hồng rạng rỡ khoe sắc, chú chó Snoopy đáng yêu, chuồn chuồn nhẹ nhàng uyển chuyển, thỏ con tinh nghịch, những hình này rất có thể đều là kiệt tác của tôi cả”.
Qua việc miêu tả sự nỗ lực của Dương Vũ, tác giả cũng mang đến cho người đọc cảm nhận về tính phức tạp, những đòi hỏi khắt khe của bộ môn nghệ thuật xăm mình: “Tôi đang tìm cảm giác, cảm giác của tim, cảm giác của tay, của đầu, của mắt. Tôi dần dần chìm vào trạng thái tựa lên đồng, sau cơn căng thẳng, tiết tấu và lực tay của tôi, đều đạt tới giới hạn tốt nhất.” Với anh, đây không phải một cuộc khám phá đầy mạo hiểm mà nó là cứu cánh duy nhất cho tình yêu của anh. Anh lao động nghệ thuật hăng say, nghiêm túc không chỉ bởi niềm đam mê mà còn vì khát khao tìm ra phương thuốc cứu vớt người con gái của cuộc đời anh.
Cuối cùng, nghệ thuật xăm mình không chỉ là một thú vui, một trò tiêu khiển như Dương Vũ đã nghĩ, nó mang lại cho anh một nghề nghiệp, đảm bảo cho cuộc sống vật chất của anh và trên hết, nó mang lại tình yêu cho anh. Say mê kiến tạo những kiệt tác nghệ thuật, anh cũng tự vẽ cho mình một kiệt tác mà trong bức tranh gia đình đó, anh đang nở nụ cười mãn nguyện bên Chu Nhan và người thân.
(Nguồn:
http://www.cand.com.vn/vi-VN/vanhoa/2009/10/121172.cand)