Sách

Đời sống - Gia đình Bí quyết dành cho phụ nữ Cẩm nang nuôi dạy trẻ Hạnh phúc gia đình Làm đẹp Làm vườn - Vật nuôi - Nông lâm nghiệp Mang thai & Nuôi con mới sinh & chăm sản phụ Nữ công gia chánh - Thực dưỡng Tâm lý - Giới tính Thể dục - Thể thao Giáo khoa - Giáo trình - Sách tham khảo Giáo trình Cao đẳng - Đại học Luyện thi Cao đẳng - Đại học SÁCH GIÁO KHOA BỘ Sách giáo khoa cấp I Sách giáo khoa cấp II Sách giáo khoa cấp III Tham khảo cấp I Tham khảo cấp II Tham khảo cấp III Ngoại ngữ - Từ điển Tiếng Anh Tiếng Hàn Tiếng Nhật Tiếng Pháp Tiếng Trung Tiếng Việt - Ngoại ngữ khác Từ điển Ngoại văn Children books Cooking - Science - Social - Economic Literature & Fiction Sách Chuyên ngành Khoa học kỹ thuật - Công nghệ Khoa học thường thức Khoa học tự nhiên Khoa học xã hội Ngoại giao - Vấn đề quốc tế Pháp luật - Văn bản hướng dẫn thi hành Luật Phong thủy - Kinh dịch - Nhân tướng học Tin học - CNTT Tôn giáo - Tín ngưỡng - Tâm Linh Triết - Chính trị - Quân sự - Nhà nước Xây dựng - Kiến trúc Y học - Sức khỏe Sách dành cho Thiếu nhi Kiến thức - Kỹ năng dành cho bé Sách tô màu thiếu nhi Truyện kể cho bé - Đồng thoại Truyện tranh Sách dành cho Thiếu niên - Tuổi mới lớn Kiến thức - Kỹ năng dành cho thiếu niên Manga - Comics Tủ sách teen Sách Kinh tế Đầu tư - Chứng khoán Kế toán - Kiểm toán Khởi nghiệp - Làm giàu Kinh tế học Nghệ thuật lãnh đạo - Nhân sự PR - Marketing - Sales - Brand Quản trị kinh doanh Tài chính - Ngân hàng Sách Rèn luyện bản thân Bài học thành công Bí quyết - Kĩ năng - Cẩm nang - Hướng nghiệp Nghệ thuật sống - Truyền cảm hứng Sách song ngữ Sách tô màu người lớn Văn hóa - Nghệ thuật - Du lịch Âm nhạc Danh nhân - Tác giả - Hồi ký - Tiểu sử - Tự truyện Lịch sử - Địa lý Mỹ thuật - Điện ảnh - Sân khấu - Nhiếp ảnh Phóng sự - Ký sự - Bút ký - Tùy bút - Truyện ký - Tạp bút - Ghi chép Văn hóa - Du lịch Văn học Tác phẩm kinh điển Thơ - Bình thơ - Nghiên cứu - Tiểu luận - Phê bình văn học Toàn tập - Tuyển tập - Hợp tuyển thơ văn - Biên khảo Truyện Chương hồi - Kiếm hiệp Truyện cười - Truyện tiếu lâm - Truyện dân gian - Truyện trào phúng Truyện dài - Tiểu thuyết Truyện ngôn tình - Light Novel Truyện Thần thoại - Dã sử - Truyền kỳ - Huyền bí - Giả tưởng Truyện trinh thám - kinh dị - điều tra - vụ án Truyện vừa - Truyện ngắn - Tản văn

 

THƯ VIỆN ẢNH

> <

ẢNH MINH KHAI

> <

BẢN TIN MINH KHAI

WEBSITE LIÊN KẾT







 

TÌM KIẾM

Sách > Văn học

Hắc Kiếm Môn (Còn có tên: Long Hổ Phi Hoa, Tiểu Thuyết Kiếm Hiệp, Trọn Bộ 6 Tập, Bìa Mềm) (Hết hàng)
Tác giả: Tuyết Nhạn

Thể loại: Văn học
ISBN: 219334
Xuất bản: 6/2010
Trọng lượng: 1330 gr
NXB: Thanh Hóa
Số trang: 1728 trang, kích thước 13x19 cm
Giá bán: 310,000 đ


(Trích: Hắc Kiếm Môn - Hồi 1)


Trời đã hửng sáng, vầng bán nguyệt treo nghiêng trên trời tây.


Buổi sáng cuối thu, khí hậu lạnh buốt.


Một người trung niên mặc áo bào đen, đầu đội mũ nỉ, tay xách một chiếc rương gỗ sơn đỏ viền vàng dài cỡ thước tám và rộng một thước, dày không đến năm tấc, trông rất gọn gàng xinh xắn.


Lúc này sương mù còn dày đặc, trên đường phố chưa có người qua lại.


Người áo đen khi đi đến gần một cửa phủ cao to, bỗng thả chậm bước, ngoảnh nhìn phía sau, rồi vén vạt áo lên, giấu chiếc rương vào dưới vạt áo.


Trên lầu cổng cao to của nha phủ Lục Châu này có treo hai ngọn đèn gió, lúc này vẫn còn cháy sáng, một trái một phải đứng nghiêm trang trước cửa phủ.


Một tổ trưởng tuần phòng lưng đeo trường đao không ngừng đi qua đi lại.


Người áo đen bỗng thụp xuống, đi nhanh đến bên con sư tử đá ở phía tây cửa phủ, rón rén đặt chiếc rương gỗ xuống, quay người bỏ đi.


Người này hành động rất nhanh nhẹn, hiển nhiên là người có võ công.


Lúc này trời còn chập choạng tối, lại thêm người áo đen hành động nhanh nhẹn, ba lính canh trước cửa phủ không hề phát giác, mặc dù con sư tử đá chỉ cách cửa phủ chỉ hơn một trượng.


Vào lúc giữa trưa, người áo đen lại xuất hiện tại Quảng Tiên các, một tửu lâu lớn nhất trong phủ thành Lư Châu.


Giờ đây đã có thể thấy rõ tướng mạo của người áo đen này, y tuổi ngoài bốn mươi, dáng người tầm thước, gương mặt gầy gò nhưng đôi mắt sáng quắc.


Y một mình ngồi tại chiếc bàn bên cửa sổ lầu hai, nhưng lại có đến hai chiếc ly và hai đôi đũa, hiển nhiên là y đang chờ đợi ai đó.


Rượu và thức ăn đã được mang đến từ lâu, nhưng vẫn chưa có ai đến.


Người áo đen như chờ sốt ruột, chau mày, bắt đầu ăn uống một mình.


Giờ ngọ, tửu lâu không còn bàn trống, lúc này đã vơi khách hơn nửa phần.


Người áo đen tửu lượng chẳng kém, một cân rượu thượng hảo hạng đã uống cạn không còn một giọt.


Y lại gọi thêm một ấm rượu nữa, đứng lên xoa xoa tay, lại ngồi trở xuống.


Mùi vị chờ đợi thật khó chịu, nhất là chờ đợi một người không giữ giờ giấc.


Nhưng người áo đen dường như có nỗi khổ chẳng thể không chờ đợi, cho dù hết sức sốt ruột, nhưng không dám rời khỏi.


Sáu bảy mươi chiếc bàn giờ chỉ còn lại hai ba bàn có người, bảy tám gã phổ kỵ cũng uể oải ngồi xuống ghế ngáp dài.


Người áo đen thở ra một hơi dài, ngồi dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần.


Y vừa nhắm mắt, một cậu bé tuổi chừng mười ba, mười bốn, vẻ như khiếu hóa bỗng đi nhanh đến, ngồi xuống đối diện, cầm ấm rượu lên tự rót vào ly.


Người áo đen cảnh giác rất cao, tiếng rót rượu tuy hết sức khẽ, nhưng y lập tức phát giác, rướn thẳng người vung tay chộp lấy ấm rượu, lạnh lùng hỏi :


– Ngươi là ai?


Tiểu khiếu hóa toét miệng cười :


– Huynh đài họ Tô, tiểu tự Bách Khôi phải không?


– Không sai!


– Tốt lắm, vậy hãy bỏ tay ra trước đã!


Tô Bách Khôi thở phào :


– Các hạ là...


Hiển nhiên y bị người nói đúng danh tánh, không dám khinh thường nữa, lời nói cũng khách sáo hơn, đồng thời tay cũng buông ấm rượu ra.


Tiểu khiếu hóa rót rượu đầy ly, đặt ấm xuống nói :


– Huynh đài có biệt hiệu là Thảo Thượng Phi phải không?


Tô Bách Khôi ngạc nhiên :


– Sao các hạ biết?


Tiểu khiếu hóa thấp giọng :


– Vật huynh đài mang đến, bọn này đã nhận được rồi!


– À, các vị đã kiểm lại chưa?


– Rồi!


– Có thiếu gì không?


– Không! Cũng xin báo với Tô huynh, chúng tôi đã đồng ý nhận vụ giao dịch này!


Tiểu khiếu hóa cầm ly rượu lên, một hơi uống cạn, nói tiếp :


– Tô huynh về phúc đáp với quý đông chủ, vậy là việc đã thỏa thuận, quý đông chủ hãy ngồi chờ tin lành, nội trong ba tháng bọn này sẽ mang thủ cấp đến. Đa tạ chung rượu này, huynh đệ xin cáo từ!


Đoạn liền đứng lên, quay người bỏ đi.


Tô Bách Khôi chau mày :


– Các hạ, xin tạm dừng bước!


Tiểu khiếu hóa chững bước, ngoảnh lại cười hỏi :


– Tô huynh còn gì dặn bảo nữa chăng?


– Vật đã nhận được, chúng ta cũng nên làm thủ tục mới phải. Tại hạ đã trao cho các vị số châu báu trị giá đến mấy ngàn vạn lạng bạc, đâu phải là nhỏ, chả lẽ chỉ bằng mấy câu nói của huynh đệ là kể như hoàn tất ư?


Tiểu khiếu hóa chầm chậm ngồi trở xuống, lại rót lấy một ly rượu rồi nói :


– Quen lạ như nhau, chúng tôi có thể không nhận vụ giao dịch này, nhưng một khi đã nhận thì đó tức là việc của chúng tôi, nếu không xong, nguyên vật hoàn trả, một đồng tiền cũng không thiếu. Nhưng có điều, từ trước đến giờ chúng tôi chưa hề hoàn lại một vụ nào cả.


– Điều ấy tại hạ tin, nhưng...


– Tin là được rồi, chả lẽ còn muốn chúng tôi viết biên nhận hay sao?


– Tiểu huynh đệ, tại hạ quả có ý đó, đây là số tiền lớn, nếu trong tay tại hạ không có chút bằng chứng gì, biết nói năng làm sao với người xuất tiền đây?


– Tô huynh cũng là người thường xuyên đi lại trên giang hồ, hành nghề như chúng tôi không bao giờ để lại cán trong tay kẻ khác. Thú thật, Tô huynh thấy đây cũng không phải là mặt thật của tại hạ.


Tô Bách Khôi chú mắt nhìn, thấy trên mặt tiểu khiếu hóa đầy dầu mỡ, cho dù y không đeo mặt nạ da người thì cũng chẳng thể nhìn rõ mặt thật, bất giác chau mày nói :


– Tiểu huynh đệ, điều này tại hạ cũng biết, nhưng tiểu huynh đệ...


Tiểu khiếu hóa cười tiếp lời :


– Tô huynh thấy tại hạ tuổi nhỏ lời nói không trọng phải không? Tô huynh hãy nghỉ kỹ xem, nếu tại hạ không đủ cân lượng, tổ chức có phái tại hạ đến đây không?


Tô Bách Khôi nhẹ gật đầu :


– Thôi thì thủ tục miễn, nhưng cho biết danh tánh hẳn được chứ?


Tiểu khiếu hóa ngẫm nghĩ một hồi:


– Tô huynh đã nhất quyết muốn biết thì hãy về bẩm lại với quý đông chủ là đã gặp Huyết Thủ Tiểu Tam là được rồi!


– Tiểu huynh đệ chính là Huyết Thủ Tiểu Tam ư?


– Tô huynh đánh được tấc lấn trước tại hạ đã là phá lệ rồi! Thôi tại hạ đi đây, hẹn tái ngộ!


Dứt lời, tiểu khiếu hóa chẳng màng đến Tô Bách Khôi nữa, đứng lên nhanh bước bỏ đi.


Tô Bách Khôi còn định ngăn cản, nhưng chợt thấy trên ấm rượu có để lại một dấu bàn tay rõ rệt, bất giác sững sờ, lời đã đến cửa miệng lại nuốt trở xuống.


Không hề thấy đối phương vận công mà đã để lại dấu bàn tay trên ấm rượu, đó chẳng phải là điều dể dàng, Tô Bách Khôi tự biết mình không sao làm được.


Đây chính là bằng chứng.


Tô Bách Khôi gọi điếm tiểu nhị đến, thanh toán tiền ăn và mua luôn cả ấm rượu.


Rời khỏi Quảng Tiên các, Tô Bách Khôi đi thẳng về điếm Tam Anh, lập tức chuẩn bị lên đường. Thì ra y cũng là từ nơi khác đến đây phó ước.


Ngựa ra khỏi thành Lư Châu, ra roi phóng đi như bay.


Một mạch vượt qua hai mươi mấy dặm đường, ngựa đã toát mồ hôi, Tô Bách Khôi mới nhẹ siết dây cương, cho ngựa đi chậm lại.


Lúc này y mới bắt đầu suy nghĩ, vì sao phải chọn địa điểm là Lư Châu? Vì sao lại phải mang rương châu báu ấy đến để ở bên con sư tử đá trước cửa nha phủ Lư Châu?


Vạn nhất rương châu báu trị giá mấy ngàn vạn lạng bạc đó bị kẻ khác phỗng tay trên hay ngẫu nhiên bị nhặt mất thì sao? Vậy chẳng phải quá mạo hiểm ư?


Huyết Thủ Tiểu Tam có thân phận thế nào? Từng tuổi ấy mà y đã luyện thành võ công cao cường đến vậy ư?

....


Xin giới thiệu bạn tìm đọc.





Copyright @1999-2020 MINHKHAI.VN All rights Reserved.
Công Ty TNHH Minh Khai S.G (Nhà sách Minh Khai)
249 Nguyễn Thị Minh Khai, F. Nguyễn Cư Trinh, Q.1, Tp. Hồ Chí Minh
Giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh số: 4102019159
Mã số doanh nghiệp 0303209716 - Đăng ký thay đổi lần 6 ngày 30/07/2010
Ðiện Thoại (028)39250590 - (028)39250591 -Fax: (028)39257837
Website: minhkhai.com.vn
E-mail: [email protected]