Bông Hoa Đỏ - Tủ Sách Tinh Hoa Văn Học
(Hết hàng)
Tác giả: V M Garshin. Người dịch: Trần Thị Phương Phương Thể loại: Văn học ISBN: 8932000115816 Xuất bản: 8/2011 Trọng lượng: 200 gr NXB: Hội Nhà Văn Số trang: 216 trang - khổ: 12x18,5 cm Giá bán: 55,000 đ |
|
Vsevolod Mikhailovich Garshin (1855 - 1888) bước vào lịch sử văn học Nga với tư cách một bậc thầy truyện ngắn. Di sản văn học của Garshin không lớn, hoạt động sáng tác của ông kéo dài chỉ khoảng mười năm. Tuy nhiên, dấu ấn của con người tài năng độc đáo này để lại cho văn học Nga là rất quan trọng. Ông được xem là một trong những người đi tiên phong trong tiến trình phát triển truyện ngắn Nga, thậm chí trước cả A.P.Chekhov. Garshin đã dồn nhiều tâm huyết để viết truyện ngắn nổi tiếng nhất của mình, Bông hoa đỏ (1883). Đó là một tác phẩm đậm đặc cảm xúc, ý nghĩa triết lý và đầy kịch tính. Tri giác quả kịch liệt về cái ác của thế giới nơi nhân vật đã khiến cả những hiện tượng đời thường, như những bông hoa anh túc đỏ, cũng biến thành những hình ảnh biểu tượng. "Những ý nghĩ đẹp đẽ và dễ chịu xao xuyến trong đầu anh giáo trung học trẻ tuổi. Anh nghĩ tới việc anh sẽ từ những lớp trung học đầu tiên đoán ra "ngọn lửa thần linh" trong các chú bé; làm sao ủng hộ cho những sinh thể "sẵn sàng vứt bỏ ra khỏi mình cái ách của bóng đêm"; làm sao dưới sự hướng dẫn của anh, những sức lực tươi trẻ "xa lạ với nhơ bẩn đời thường" sẽ phát triển; làm sao cuối cùng, cùng với thời gian, từ những học sinh của anh sẽ xuất hiện những con người nổi tiếng... Thậm chí trong trí tưởng tượng còn vẽ ra những bức tranh, rằng anh, Vasily Petrovich, bấy giờ đã là ông giáo già tóc bạc, ngồi trong căn hộ khiêm tốn của mình, và những học sinh cũ đến thăm, một trong số họ là giáo sư của một trường đại học nào đó, "nổi tiếng ở ta và ở Châu Âu", còn một người khác là nhà văn, một tiểu thuyết gia lừng danh, người thứ ba là nhà hoạt động xã hội, cũng rất nổi tiếng. Tất cả họ đều bày tỏ sự kính trọng đối với anh. "Chính những hạt giống tốt đẹp của thầy gieo vào đầu em khi em còn là một thằng bé, đã làm cho em nên người, thầy Vasily Petrovich kính mến ạ" - nhà hoạt động xã hội sẽ nói thế và cảm động nắm chạt tay thầy giáo cũ của mình.... Tuy nhiên, Vasily Petrovich quan tâm đến những đối tượng phấn khích đó không lâu, ý nghĩ của anh nhanh chóng chuyển sang những sự vật trực tiếp liên quan đến tình trạng hiện thời của anh. Anh rút ví trong túi áo ra, đếm tiền xong bắt đầu suy tư về việc anh còn bao nhiêu để trả đủ cho những khỏan chi thiết yếu. "Tiếc là mình đã tiêu không cẩn trọng lúc đi đường, - anh nghĩ, - căn hộ... cứ cho là hai mươi rúp một tháng, tiền ăn, ga giường, trà thuốc,... Thế nào mình cũng phải để dành một ngàn rúp trong nửa năm. Có lẽ đây có thể dạy kèm với giá cao hơn, chẳng hạn bốn hai năm rúp một giờ..." Cảm giác hài lòng bao trùm lên anh, anh những muốn thò tay vào túi, nơi có hai bức thư giới thiệu gửi tới những người danh tiếng ở địa phương, và đọc lại địa chỉ của họ đến lần thứ hai mươi. Anh rút các bức thư ra, cẩn thận mở tờ giấy gói chúng, nhưng không thể đọc được địa chỉ, vì trăng không đủ sáng để thỏa mãn niềm hứng thú của anh. Gói cùng với những bức thư này là một bức ảnh nhỏ. Vasily Petrovich quay nó ra trước ánh trăng, cố gắn ngắm nhìn những đường nét thân quen. "Ôi, Liza của tôi! - anh gần như nói thành tiếng và thở dài khoan khoái. Liza là vợ chưa cưới của anh, nàng ở lại Petersburg chờ đợi khi nào Vasily Petrovich để dành được một ngàn rúp, số tiền mà đôi trẻ cho rằng cần thiết cho những sắm sửa ban đầu...." Trân trọng giới thiệu. |