Tuyển Tập Phóng Sự - Kính Thưa Ô-Sin
(Hết hàng)
Tác giả:Huỳnh Dũng Nhân Thể loại: Truyện vừa - Truyện ngắn - Tản văn ISBN: 8935209613695 Xuất bản: 7/2012 Trọng lượng: 600 gr NXB: Thông tấn Số trang: 530 trang - khổ: 14.5x20.5 cm Giá bán: 100,000 đ |
|
Tuyển Tập Phóng Sự - Kính Thưa Ô-Sin! Nhân kỷ niệm 87 năm ngày báo chí Cách mạng Việt Nam (21.6) và kỷ niệm 30 năm cầm bút, nhà báo Huỳnh Dũng Nhân xuất bản tuyển tập 30 tác phẩm phóng sự mang tên "Kính thưa Ô-sin" "Kính thưa Ô-sin" là tuyển tập 30 phóng sự tiêu biểu được chọn từ tuyển tập Tôi đi bán tôi và một số phóng sự mới gần đây của Huỳnh Dũng Nhân: Kính thưa Ôsin, Tên anh là Tư Bốn, Trước một dòng sông... Trong đó, "Kính thưa Ô-sin" là tập phóng sự từng được đạo diễn Nguyễn Lâm dựng thành vở kịch cùng tên tại sân khấu 5B TP.HCM với hàng trăm suất diễn trong suốt 3 năm liền và được đạo diễn Trần Cảnh Đôn chuyển thành phim truyền hình nhiều tập. *** Trích đoạn: Sau Tết, tôi gặp lại mấy ông bạn, mặt ông nào cũng như cái bánh đa nhúng nước. Hỏi ra mới biết mấy ông phải làm ôsin thay cho mấy bà ôsin thứ thiệt về quê ăn Tết. Đại tai họa. Ôsin nào lịch sự lên đúng hẹn thì phe ta còn hưởng được sái tết. Còn ôsin nào miệt mài chạy theo cái "tháng giêng là tháng ăn chơi" mà trễ hẹn là coi như đi đứt mười cái "mồng". Cho nên Tết này mấy ông bạn tôi (và tôi) mong ôsin quay lại còn hơn mong người yêu nữa... Ai bảo ôsin là khổ Xét về cách nghĩ của nhiều người thì người giúp việc (ôsin - theo cách gọi trong một bộ phim Nhật) là những người có trình độ văn hoá thấp, phải làm những việc mà gia đình người ta hoặc vì quá bận bịu hoặc vì không nhúng tay vào. Đầu tắt mặt tối, lại bị coi rẻ, bị mắng chửi, tiền công tồi tàn... thậm chí bị nghi oan đủ thứ, kể cả việc cô nào ngon mắt thì bị ông chủ lợi dụng... Nhưng có lẽ thời này đã có khác, nhất là ở các thành thị, ôsin đã có giá hơn. Không tin các bạn cứ thử đến các trung tâm giới thiệu việc làm. Tôi cũng đã đến tìm người một vài lần. Ở đây, những phụ nữ đến đăng ký làm việc nhà đông đến mấy cũng hết, vấn đề là nhanh hay chậm thôi. Nói không quá, gọi là trung tâm cho oai nhưng cũng không khác gì cái chợ. Tranh giành, cãi cọ, chụp giựt, trao đổi, mặc cả... Bà thì xa xả đòi lại tiền đặt cọc. Cô thì cong cớn chê bai để giảm giá với người làm. Còn nhân viên trung tâm thì cứ nhận thêm hồ sơ, cứ giới thiệu, chất lượng thì phó mặc cho gia chủ. Mai mốt cô ôsin nào bỏ việc quay lại tái xin việc thì lại lấy thêm một lượt tiền lệ phí. Gia chủ cũng quay lại tìm người giúp việc khác, cũng lại xì mấy chục nữa ra. Trung tâm ăn hai đầu, việc gì chả nhiệt tình. Cái nghề ôsin hình thành như một công nghệ. Tìm thì dễ nhưng để ưng ý và an toàn thì khó. Ôsin biết vậy nên cũng tự biết ra giá cho mình... làm việc nhà một giá, trông trẻ con giá khác, làm cả hai giá khác nữa. Nếu nhà nuôi chó thì có thể từ chối làm. Rồi tùy thuộc vào nhà lớn hay nhỏ, đông hay ít người, công việc nặng hay nhẹ, đi xa hay gần, các tiêu chuẩn khuyến mãi thế nào... Mấy ông bạn tóm được tôi là người cùng cảnh ngộ, ra sức kể chuyện ôsin. Và sau đây là những chuyện của họ... Mời bạn đón đọc. |