Giã Từ
(Hết hàng)
Tác Giả: Phạm Việt Long Thể loại: Văn học ISBN: 8935216800774 Xuất bản: 10/2011 Trọng lượng: 370 gr NXB: Dân Trí Số trang: 412 trang - khổ: 13x20.5 cm Giá bán: 78,000 đ |
|
Chương một NHỮNG HÌNH HÀI ĐEN ĐỎ Người hùng bên đầm Một kế hoạch hoàn hảo đã được vạch ra. Phen này, bọn mại dâm sẽ chui tụt cả lũ vào rọ. Lê Đản nghĩ như thế nhưng vẫn chưa yên tâm. Gã rời khỏi bàn làm việc, mở cửa sau, bước ra sân thượng. Một làn gió thổi thốc tới làm gã lạnh xương sống. Khẽ rùng mình, gã nghĩ: “Điềm gì đây nhỉ, mới đầu đông mà sao lạnh dữ vậy!”. Gã đưa mắt nhìn bao quát khung cảnh xung quanh. Bầu trời xám xịt một mầu mây ảm đạm, giống như một cái vung nhôm đè nặng mặt đất. Cây cối cũng xam xám, mất hẳn cái sắc xanh tươi rói của lá, của cây vùng nhiệt đới nóng và ẩm. Mặt đầm bát ngát như không có bờ, nước gợn sóng lạnh lẽo. Khung cảnh thiên nhiên trái ngược hẳn với lòng dạ gã. Nó nóng rừng rực. Nó sôi sùng sục. Nó cuồn cuộn sóng. Nhưng thẳm sâu, nó lại tĩnh lặng trong một quyết tâm sắt đá, một mưu kế hiểm độc. Nó hối thúc gã phải khẩn trương nhưng khôn khéo đưa cái lũ mất dạy này vào tròng. Nhất định rồi, phải chờ đúng dịp con mẹ Tổng Giám đốc người Đài Loan sang Việt Nam hãy quăng mẻ lưới bắt con cá bự. Lúc ấy, người ký biên bản phạm pháp quả tang chính là nó, con mẹ Chin keo bẩn. Hừ, cái con mẹ này không những keo bẩn mà còn vô lễ nữa. Mới thay thằng Cheng An làm Tổng Giám đốc cái Liên doanh này được ít ngày, nó đã dám thay đổi cách cư xử với mình. Nào phòng ốc. Nào bàn ghế. Nào máy tính. Nó thay tuốt. Đâu phải thay để nâng cấp. Mà là hạ cấp. Phòng bé hơn, lại ở tầng thượng. Bàn ghế cũng nhỏ hơn, mất hẳn dáng vẻ oai vệ. Máy tính cổ lỗ sĩ chạy như sên bò. Nhiệm vụ, quyền hạn cũng khoanh lại vẻn vẹn ở việc đảm bảo an ninh. Mất đứt đi cái chức trách giao dịch về kinh tế. Nó dám dằn mặt mình ư? Nó muốn thâu tóm quyền lực để tha hồ vùng vẫy trên đất nước của ta ư? Làm gì có chuyện dễ thế. Đất này ta là chủ. Ngươi chỉ là khách. Khách mà biết điều thì được đối xử tử tế. Còn vô lễ ư? Hãy đợi đấy! Gã lẩm nhẩm trên môi những suy nghĩ cay độc của mình rồi buột miệng thét lên ba từ cuối cùng vừa loé lên trong đầu: "Hãy đợi đấy!". Tiếng thét của gã dẫu muốn xé toang lồng ngực, cũng bị gió cuốn đi mất hút vào khoảng không xám xịt. Mắt gườm gườm nhìn mặt đầm gợn sóng lao xao, gã quay vào nhà rồi xuống tầng dưới. Kia rồi, thằng Nguyễn Tuấn Lặng đang đi đến. Nó gọi khẽ: "Lặng, lên phòng tôi ngay!". Xin giới thiệu cùng bạn đọc. |