Nơi Trú Ẩn - Kathi Appelt (Một câu chuyện bí ẩn, huyền diệu và nên thơ nhưng cũng đầy hồi hộp)
(Hết hàng)
Tác giả: Kathy Appelt. Người dịch: Lê Quang Toản. Bìa và minh họa: Kim Duẩn Thể loại: Sách dành cho Thiếu nhi ISBN: 8936037695624 Xuất bản: 3/2011 Trọng lượng: 230 gr NXB: Dân Trí Số trang: 356 trang - khổ: 11,5x17 cm Giá bán: 68,000 đ |
|
Không gì cô đơn hơn một con mèo từng được yêu thương, dù chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, sau lại bị ném ra lề đường. Một con mèo tam thể đang mang thai gần đến ngày sinh, nghe thấy tiếng tru cô đơn buồn bã của một con chó săn bị xiềng xích, bèn lần tìm đến. Sự thiếu vắng yêu thương đã khiến chúng tự động xích lại với nhau, hình thành nên một gia đình nhỏ, sống thu mình dưới sàn nhà để tránh gã chủ tàn bạo có thể bắt lũ mèo con làm mồi nhử cá sấu. Gia đình ấy sẽ cứ bình yên như thế nếu không có khoảnh khác hiếu kỳ của một chú mèo con, trong một lần mạo hiểm bước ra ngoài khoảng sân, đã tạo nên một chuỗi biến cố lạ lùng, khác thường làm thay đổi hoàn toàn số phận các nhân vật. "... Mụ đã bị bắt giữ cả ngàn năm rồi. Nhưng mụ còn già hơn thế rất nhiều. Nữ yêu tinh Lamia. Mụ là chị em họ của các nàng tiên cá, các nữ thủy thần, những sinh vật thần thoại mang hình dạng hải cẩu to lớn có thể biến hình thành người được biết đến với tên selkies, có lẽ là thế hệ cuối cùng của dòng giống nhà mụ. Khoác lên người lớp da rắn, mụ bơi ngược lên thượng nguồn dòng sông lớn ở phía đông, con sông bạc Sabine. Mụ bơi trong lớp da đầy vảy, màu đen bóng đến nỗi như ngả sang màu xanh thẫm... Đã mười ngàn năm nay mụ đã bơi qua bảy đại dương, nổi bồng bềnh trên vùng biển Sargasso vĩ đại, bơi lượng theo các dòng nước mạnh mẽ... ... Rồi một ngày nọ, trong khi đang nằm phơi nắng trên gốc một cây bách vĩ đại, mụ chợt nghe một giọng nói mà mụ chưa hề nghe thấy trước đây. "Mẹ!" Ai đó đang gọi mụ. Mụ mở bừng hai mắt và kìa, ngay phía trước mặt mụ là một con rắn nhỏ bé và xinh đẹp, da của nó đen bóng đến nỗi trông gần như là xanh thẫm. Đó là một bản sao giống hệt của chính Grandmother, cũng sáng chói như thế, với đôi mắt mượt mà như thủy tinh. Grandmother giật thót mình. Mụ đang mơ chăng? Mụ chớp chớp hai mắt. Con rắn nhỏ bé cười với mụ. Ai vậy? Con bé từ đâu đến?... ... Grandmother đặt tên cho cô con gái mới tìm được là Night Song vì mặc dù loài rắn nói chung thì không có giọng hát hay nhưngn Night Song lại thừa hưởng một khả năng thiên phú được di truyền từ tổ tiên của mình, những nàng tiên cá, là những ca sĩ có giọng hát mê đắm đã từng mời gọi các thủy thủ trên những con tàu và đưa họ vào giấc ngủ trong những cánh võng khi đêm xuống để mơ những giấc mơ đẹp đẽ. Giọng hát em như nhung của Night Song cũng giống như tiếng hát của những bà cô xa xưa của cô bé, trữ tình và đáng yêu, vút cao trong không trung giống như một cánh chim. ... Puck rùng mình. Làm sao nó có thể nói với mẹ là nó rất hối hận? Nó rất muốn xin lỗi vì đã không chịu nghe lời. Lẽ ra nó đừng nên rời khỏi Gầm Sàn để bước ra Khoảng trống. Lẽ ra nó đừng có nằm ngửa ra để tắm nắng. Thay vào đó đáng lẽ nó nên ở yên trong cái bóng tối linh thiêng đó để mà cuộn tròn bên Sabine. Bây giờ thì mẹ con chúng đang ở đâu? Làm sao để chúng có thể tìm được đường quay lại nơi đó? Ranger đang ở đâu? Chẳng phải là ông đã hứa là sẽ bảo vệ chúng an toàn đó sao? Chẳng phải là ông vẫn hát cái bài hát đó mỗi đêm sao?.... ... Mẹ nó ủ nó chặt bên dưới cằm mình, do đó ngay tiếp theo đó, khi chúng cảm thấy chúng đang bay, bay mãi và xoay tròn trong không gian, nó nhắm chặt mắt lại và bám vào người mèo mẹ, cứ quay mãi torng không khí cho đến khi... khắp xung quanh chúng toàn nước là nước, mặt nước dâng cao lên để đón lấy chúng, thấm qua cái túi vải và kéo chúng xuống, cứ sâu mãi xuống dưới. "Bơi đi con", mèo mẹ bảo. Nó đang cào cấu vào lớp vải vuốt quắp vào cái túi nhỏ đã hơi hé mở, giằng xé với cai nút buộc hôi thối. Nước tràn vào đầy miệng mèo con, vào mũi nó và cả hai tai nó. "Bơi đi", mẹ nó nói... Nó bơi, dốc hết sức bình sinh để bơi trong dòng nước lạnh buốt của con sông nhánh. Nó đã không nhìn thấy sợi dây đã lỏng ra của cái túi vải, sợi dây duy nhất đang quấn quanh chân mẹ nó, giữ lấy mẹ nó ở dưới đáy sông đầy vỏ trai. Tất cả những gì nó có thể nghe được là "Bơi đi". Puck bơi lên, tiếng mẹ nó vẫn còn vang trong tai nó. "Bơi đi con". .... 'Không gì cô đơn hơn một con mèo từng được yêu thương, dù chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, sau lại bị ném ra lề đường'. Hươu Ú (Cuốn sách của tôi) Nơi trú ẩn được mở đầu với một câu nói "sến" đến sững người như thế. Tất nhiên, với từ chìa khóa "cô đơn" và cái hình ảnh so sánh thật và đúng đến đắng miệng, cùng với bìa sách đáng yêu đến thế này (tên truyện và hai cái logo giải thưởng in nổi nhé) thì mình nhất định phải mua quyển truyện này rồi. Nhưng rất may, người phát hiện ra quyển sách đẹp này trong hiệu sách và quan trọng hơn, biết rằng mình sẽ thích nó không phải là mình... nên mình đã được tặng hehe... Với cái cách mở đầu bằng một câu khẳng định dễ làm cho người đọc im ắng trong vài giây như vậy thường hứa hẹn một câu chuyện buồn và đẹp bàng bạc với cách chuyển thể ẩn ý từ chuyện "chó, mèo" dành cho trẻ con. Nhưng sự thật khốc liệt là, mình không thể nhớ nổi quyển sách nào gần đây nhất có thể mang lại cho mình những cảm xúc mãnh liệt và dữ dội như Nơi trú ẩn. Thiếu sót lớn nhất của quyển sách chính là phần tóm tắt bìa. "Một con mèo tam thể đang mang thai sắp đến ngày sinh, nghe thấy tiếng tru cô đơn buồn bã của một con chó săn bị xiềng xích, bèn lần tìm đến. Sự thiếu vắng yêu thương đã khiến chúng tự động xích lại với nhau, hình thành nên một gia đình nhỏ, sống thu mình dưới sàn nhà để tránh gã chủ tàn bạo có thể bắt lũ mèo con làm mồi nhử cá sấu. Gia đình ấy sẽ cứ bình yên như thế nếu không có khoảnh khắc hiếu kỳ của một chú mèo con, trong một lần mạo hiểm bước ra ngoài khoảng sân, đã tạo nên một chuỗi biến cố lạ lùng, khác thường làm thay đổi hoàn toàn số phận các nhân vật". Một phần tóm tắt cẩu thả làm giảm hoàn toàn giá trị của quyển sách. Bởi với một phần tóm tắt tầm thường như vậy, không dễ gì người đọc, nhất là những độc giả trưởng thành không thích chuyện chó-mèo nhăng nhố, quyết định mang theo một quyển sách đặc sắc đến thế này bên mình. Và đó sẽ là một điều bất hạnh ghê gớm cho họ... Mình không chắc nhân vật chính trong chuyện là ai trong số họ. Con chó già Ranger? Kẻ khốn nạn Gar Face? Bé mèo Sabine? Bé mèo Puck? Mụ già Grandmother Moccasin? Hay là cô chim ruồi bé bỏng? Một câu chuyện được viết bởi hai giọng văn sinh đôi xoắn vào nhau giữa những phản bội và thủy chung, giữa tình yêu và thù hận, giữa những sai lầm và trả giá. Tất cả những điều đó, vẫn luôn lặp lại như những vòng gỗ trên thân cây từ những cuộc đời còn lâu hơn cả cổ xưa và cuộc sống trong một khu rừng bị quên lãng bên dòng sông Nỗi U Sầu nhỏ bé xinh đẹp đâu đó bây giờ. Một câu chuyện chạm được đến độ khốc liệt và tận cùng đau đớn của nỗi cô đơn và sự mất mát. Mèo mẹ vì từng được yêu thương và bị vứt bỏ mà hiểu được bài hát cô đơn của chú chó săn và đến làm bạn với nó. Một nghìn năm trước, cũng vì nỗi cô đơn này mà mụ già Grandmother Moccasin đã làm bạn với con cá sấu chúa. Và cùng vì nỗi cô đơn này mà mụ đã yêu thương cô con gái Night Song hết mình. Yêu đến mức tình yêu đó trở thành nọc độc... và rồi mụ mất cô. "Mất mát - Cặp từ đó cạo kèn kẹt vào da mụ". Một nghìn năm sau, toàn thân ướt sũng và lạnh run, bé mèo Puck cũng nhấm nháp hương vị đầu tiên của cụm từ này. Mất mát... Cuộc hội ngộ của những tình yêu và thù hận, những phản bội và dối lừa của một nghìn năm trước và một nghìn năm sau diễn ra vào một ngày sau cơn mưa bên cạnh con sông Nỗi U Sầu nhỏ bé. Tất cả những nút xoắn cuối cùng cũng được tháo gỡ một cách gần như trọn vẹn - bởi vì xét cho cùng, mặc dù người ta đã bỏ lỡ cơ hội "đáng lẽ đã có thể chọn tình yêu", thì vẫn còn một cánh cửa nào đó mở ra để người ta chuộc lại lỗi lầm. Đó là quyền năng của tình yêu (và cũng là của thù hận). Đó là sự mong manh của hạnh phúc (và cũng là sự dai dẳng của nỗi đau). Đó là sức mạnh của lời hứa (và cũng là cái giá phải trả của sự phản trắc). Với giọng văn biến hóa, vừa ngây thơ đáng yêu, vừa huyền bí mê hoặc, với hiểu biết cực kỳ phong phú về thiên nhiên và đời sống động vật, là bậc thầy về thói quen đáng yêu của bọn chó, mèo... (rừ rừ...) Kathi Appelt nhiều lúc có thể làm cho độc giả phì cười và rồi sau đó nghẹt thở. "Mèo con thì cũng cần phải học cách săn mồi chứ. Con mèo tam thể nhận ra điều này. Lúc thì một con chuột. Lúc lại là con thằn lằn. Lúc khác là con rắn lành. Nó cứ lần lượt ngâm từng thứ mồi sống đó về nhà và đặt trước mõm Puck và Sabine. Một trò chơi mới! Sabine biết ngay cần phải làm gì... Đuổi theo con chuột. Rượt bắt con thằn lằn. Chạy theo con rắn. Nó trở thành một Sabine mèo rừng xứ Nam Mỹ, một Sabine báo đen. Puck cũng biết mình cần phải làm gì. Hãy đuổi theo Sabine thôi." (icon lăn ra cười) Thế nhưng mình vẫn còn cảm thấy rất rõ vị đắng nghét khi con người khốn nạn Gar Face táng tấm ván lên con chó săn già Ranger và lôi cổ nó ra làm mồi nhử con cá sấu chúa. Nỗi tức giận lúc đó trong mình rõ ràng đến nỗi nó đọng thành một khối khí chặn ngang ngực sẵn sàng xì ra đằng tai thành những tiếng lịt sịt... Gar Face là một nhân vật tận cùng của sự khốn nạn. Kathi Appelt đã dùng được một hành động cực kỳ đắt giá để miêu tả sự cay đắng, cộc cằn và tuyệt vọng của thời điểm làm người cuối cùng của Gar Face khi hắn còn là một thằng nhóc. "Nó biến mất vào trong rừng cây, móc cái tên thật của nó, bất kể đó là tên gì, lên một thân cây sồi, khắc vào đó để rồi chẳng bao giờ nhìn lại, không bao giờ dùng đến cái tên đó nữa. Sấm sét giáng vào một thân cây. Một người cha đánh đập chính đứa con trai ruột của mình. Một đứa trẻ tự xóa bỏ cái tên của mình." Nơi trú ẩn là một câu chuyện mang nhiều nét sử thi, mang âm điệu của truyện cổ Ai Cập với thần Thoth, tộc người Caddo, mặt trăng, gió, mưa, những dòng sông, cây cối, thiên nhiên... Một câu chuyện làm người ta bị mê hoặc khi mơ tưởng đến những đêm tối trập trùng, ở một dẻo đất bị lãng quên nào đó, những con người xa xưa nhảy múa bên đống lửa và hát ca... Và bên ngoài ánh sáng, hoặc trộn lẫn đâu đó trong những con người này là những Lamia, Selkies, Hawk Man... Nơi trú ẩn là một câu chuyện chó-mèo như thế. Nhưng làm cho người ta ngay khi gấp những trang sách cuối cùng lại muốn bắt đầu lại những trang đầu tiên để được sống những cảm xúc dữ dội và mãnh liệt thật sự. NgôiSao.Net Xin trân trọng giới thiệu. |