Ánh Sao Ban Ngày - Tiểu Thuyết
(Hết hàng)
Tác giả: Mộc Phạn. Người dịch: Nguyễn Thị Thúy Ngọc Thể loại: Văn học ISBN: 8936041681931 Xuất bản: 2/2011 Trọng lượng: 620 gr NXB: Lao động Số trang: 600 trang - khổ: 14,5x20,5 cm Giá bán: 105,000 đ |
|
Hạnh phúc không phải là làm ra để cho ai xem. Hạnh phúc đơn giản chỉ là cầm tay người bạn đời của mình, kiên quyết đi trên con đường mình đã chọn. "Cố Thả Hỷ." "Sao vậy?" "Đừng cười nữa, chỗ này có tê không?" Triệu Vĩ Hàng đưa tay day day lên mặt Thả Hỷ. Thả Hỷ cũng đưa tay lên day day vào mặt mình:"Không tê, khi anh cười thì má bị tê à?". Thả Hỷ làm ra vẻ đã hiểu:"Vì vậy anh mới không hay cười đúng không?" Triệu Vĩ Hàng không để ý tới câu hỏi của cô:"Chỗ đó không tê, thế còn chỗ này?". Anh hôn lên môi Thả Hỷ. Thả Hỷ hổn hển đẩy Triệu Vĩ Hàng ra:" Đã biết người ta mệt lại còn..." Cô không biết rằng, ánh mắt mơ mơ màng màng vì ngái ngủ của cô giờ đây lại vô cùng hấp dẫn. "Vui không, em có vui không, Cố Thả Hỷ?", anh kéo đầu Thả Hỷ ngả vào ngực mình khẽ hỏi. "Có" Dù không được vẻ vang lắm nhưng rốt cuộc chẳng phải vẫn giữ được anh ở nhà hay sao? Vui là được rồi, Triệu Vĩ Hàng thả lỏng cơ thể, mọi cảm giác của anh cũng được thả lỏng. Cần gì phải để ý xem cô ấy yêu hay không yêu anh, anh yêu hay không yêu cô ấy, cô ấy vui, anh cũng cảm thấy vui là được rồi, những chuyện khác, nghĩ nhiều cũng có ý nghĩa gì đâu? Trong sự mệt mỏi xen lẫn hài lòng, Triệu Vĩ Hàng đã nghiệm ra rằng, trong cuộc sống, đôi khi con người ta suy nghĩ dằn vặt, so đo tính toán quá nhiều về tình yêu nhưng khi gần gũi nhau như thế này lại thấy những dằn vặt đó là thừa thãi. "Triệu Vĩ Hàng, sau này anh cố gắng về nhà thường xuyên nhé, đừng để em phải ở nhà một mình", thấy tâm trạng của Triệu Vĩ Hàng đã khá lên nhiều Thả Hỷ liền nói. Dù sao cô cũng phải nắm lấy cơ hội này để mối quan hệ của hai người được tiến triển. "Được". Triệu Vĩ Hàng trả lời một cách hào phóng, mặc dù điều đó có nghĩa là anh sẽ phải thường xuyên lái xe về nhà vào lúc nửa đêm rồi hôm sau lại phải đi sớm. "Triệu Vĩ Hàng, lúc anh nói "được", trông anh rất đẹp trai." "Cố Thả Hỷ, anh đã buông súng đầu hàng rồi, em không cần phải cho anh đi tàu bay giấy nữa đâu." "Không được, em phải cho anh lịm đi vì sung sướng để sau này, nếu em phạm lỗi, anh sẽ không tức giận như thế nữa." Cứ thoải mái đi! Triệu Vĩ Hàng nhắm mắt lại, trong lòng anh tràn ngập hình ảnh của Cố Thả Hỷ, bất kể là lúc nào, hình ảnh của cô vẫn đầy ắp trong anh, còn cần gì những lời nói ngon ngọt nữa. ... Xin trân trọng giới thiệu. |