Cớ Sao Mãi Yêu Em - Tiểu Thuyết
(Hết hàng)
Tác giả:Tâm Văn. Người dịch: Ying Li Thể loại: Truyện dài - Tiểu thuyết ISBN: 8936062801083 Xuất bản: 1/2013 Trọng lượng: 700 gr NXB: Văn học Số trang: 512 trang - khổ: 14.5x20.5 cm Giá bìa: Giá bán: 86,400 đ |
|
Đặt ba lô vào hộc bàn, cô cúi gằm mặt, lặng lẽ xem sách. Bạn học ngồi cùng bàn với cô tên Miêu Khả Ngôn, một nữ sinh cá tính hướng ngoại, tuy thành tích học tập rất tồi nhưng tính cách vui vẻ, thích nói thích cười. Dù rằng Miêu Khả Ngôn chẳng phàn nàn về khuôn mặt trầm mặc chất phác của Diệp Phiên Nhiên mà cô cũng không ưa Miêu Khả Ngôn, cảm thấy cô ta cả ngày ríu rít, ồn ào náo nhiệt. Mỗi lần đến giờ tự học, cô ta đều quay xuống chuyện trò cùng nam sinh ngồi bàn phía sau. Dương Tịch và Trần Thần vẫn thường chòng ghẹo cô ấy, coi cô như trò hề. Một lần vào giờ nghỉ giải lao, họ bước đến trước bàn Miêu Khả Ngôn, thình lình mở tấm hình bìa cuốn tiểu thuyết kinh dị ra ngay trước mặt cô. Phía trên là hộp sọ đầu lâu đẫm máu, Miêu Khả Ngôn nhảy dựng lên từ chiếc ghế đẩu, miệng mồm hét toáng, tiếp đó thì bám rịt mãi không thôi vã vào miệng tát vào mặt hai gã trai nam sinh đó. Đằng này thì la hét, ồn ào náo nhiệt. Đằng kia lại yên tĩnh quá mức. Dương Tịch không khỏi liếc nhìn Diệp Phiên Nhiên, cô ta quả thực trông thấy hình bìa đó nhưng cũng chỉ cụp mắt vờ như không hề xảy ra chuyện gì. Trần Thần tự xưng mình thuộc loại nam sinh phong lưu, ỷ mình đẹp trai, tướng mạo cao ráo, chơi bóng rổ cừ khôi. Trong lớp hễ có bạn nữ sinh nào xinh xắn hắn cũng vô tình hữu ý mà chòng ghẹo hòng giở trò tiếp cận người ta. Dương Tịch không giống hắn, tuy rằng thi thoảng giở trò đùa dai nhưng dù sao thì cậu cũng là lớp trưởng, tố chất thanh cao của cậu học sinh xuất sắc đã ăn sâu tận xương tủy mình. Cậu chẳng bao giờ chủ động trò chuyện cùng các bạn nữ sinh. Trong lớp có hơn phân nửa nữ sinh mến mộ cậu trong đó Miêu Khả Ngôn là người có biểu hiện lộ liễu nhất. Bất luận là giờ lên lớp hay tan trường thì Miêu Khả Ngôn đều thích quấn lấy Dương Tịch. Vốn dĩ cô và Dương Tịch không thân thiết nhưng cô và Trần Thần là bạn bè quen nhau từ tấm bé, đều là người nhà của công nhân viên chức trong bệnh viện. Ngày đầu tiên tựu trường, cô đặc biệt đến rất sớm, thầy cô giáo và các bạn học vẫn chưa đến. Miêu Khả Ngôn đứng chờ ở hành lang ngoài lớp học, trông thấy một bạn nam sinh đang đứng xa xa phía kia hành lang. Dáng hình cao ráo, áo sơ mi kẻ ca rô đơn giản phối cùng chiếc quần bò xanh đậm, toát lên hơi thở sạch sẽ sảng khoái. Mái tóc ngắn hơi dài phủ rạp trước trán, cậu giơ tay khẽ gạt ra. Dưới ánh nắng mặt trời cuối hạ đầu thu, cô trông thấy đôi mắt sáng của cậu, hàng lông mày rậm đen, dưới sóng mũi thẳng cao là làn môi thanh mảnh góc cạnh. Sau đó, các bạn học khác đều ùn ùn kéo đến, hai người họ lẫn trong đám bạn xếp hàng, báo danh, lãnh sách mới. Buổi học đầu tiên, thầy giáo Cao bình bầu cậu làm lớp trưởng. Đứng trên bục giảng, cậu tự giới thiệu về mình với giọng trầm dễ nghe: “Chào các bạn, mình tên là Dương Tịch…..” Kể từ lúc đó, giọng nói cùng gương mặt tuấn tú tràn đầy sức sống của cậu luôn quẩn quanh trong tâm trí Miêu Khả Ngôn. Cô đã phải lòng Dương Tịch, đem lòng yêu mến cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Miêu Khả Ngôn qua sự giới thiệu của Trần Thần, nhanh chóng trở nên thân thiết với Dương Tịch. Hàng ngày đi học, cô cùng hai người họ đạp xe đến trường. Sau giờ tan học, cô vẫn chưa chịu về nhà, lại cùng hai người đi chơi bóng rổ, chơi điện tử. Trần Thần lúc đầu còn lầm tưởng rằng Miêu Khả Ngôn có tình ý với mình, sau phát hiện ra cô gái này “ý không ở trong lời, nói ở đây chết cây trên rừng” liền có chút đố kỵ, hắn nói với Dương Tịch: “Tiểu tử như cậu, mệnh phạm đào hoa, chính là mầm mống rắc rối tai họa!”. Dương Tịch thản nhiên cười trừ cho qua chuyện. |